From Wiktionary, the free dictionary
From Old Norse hepta, from Proto-Germanic *haftijaną.
hæpta
- to bind
- to captivate
- to obstruct, cut off
Conjugation of hæpta (weak)
|
present
|
past
|
infinitive
|
hæpta
|
—
|
participle
|
hæptandi, hæptande
|
hæpter
|
active voice
|
indicative
|
subjunctive
|
imperative
|
indicative
|
subjunctive
|
iæk
|
hæptir
|
hæpti, hæpte
|
—
|
hæpti, hæpte
|
hæpti, hæpte
|
þū
|
hæptir
|
hæpti, hæpte
|
hæpt
|
hæpti, hæpte
|
hæpti, hæpte
|
han
|
hæptir
|
hæpti, hæpte
|
—
|
hæpti, hæpte
|
hæpti, hæpte
|
vīr
|
hæptum, hæptom
|
hæptum, hæptom
|
hæptum, hæptom
|
hæptum, hæptom
|
hæptum, hæptom
|
īr
|
hæptin
|
hæptin
|
hæptin
|
hæptin
|
hæptin
|
þēr
|
hæpta
|
hæptin
|
—
|
hæptu, hæpto
|
hæptin
|
mediopassive voice
|
indicative
|
subjunctive
|
imperative
|
indicative
|
subjunctive
|
iæk
|
hæptis
|
hæptis, hæptes
|
—
|
hæptis, hæptes
|
hæptis, hæptes
|
þū
|
hæptis
|
hæptis, hæptes
|
—
|
hæptis, hæptes
|
hæptis, hæptes
|
han
|
hæptis
|
hæptis, hæptes
|
—
|
hæptis, hæptes
|
hæptis, hæptes
|
vīr
|
hæptums, hæptoms
|
hæptums, hæptoms
|
—
|
hæptums, hæptoms
|
hæptums, hæptoms
|
īr
|
hæptins
|
hæptins
|
—
|
hæptins
|
hæptins
|
þēr
|
hæptas
|
hæptins
|
—
|
hæptus, hæptos
|
hæptins
|