أبث
Appearance
Arabic
[edit]Pronunciation
[edit]Verb
[edit]أَبَثَ • (ʔabaṯa) I (non-past يَأْبِثُ (yaʔbiṯu), verbal noun أَبْث (ʔabṯ))
- to slander, to accuse [with accusative or عَلَى (ʕalā) ‘someone’]
Conjugation
[edit] Conjugation of أَبَثَ (I, sound, a ~ i, full passive, verbal noun أَبْث)
verbal noun الْمَصْدَر |
أَبْث ʔabṯ | |||||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
active participle اِسْم الْفَاعِل |
آبِث ʔābiṯ | |||||||||||
passive participle اِسْم الْمَفْعُول |
مَأْبُوث maʔbūṯ | |||||||||||
active voice الْفِعْل الْمَعْلُوم | ||||||||||||
singular الْمُفْرَد |
dual الْمُثَنَّى |
plural الْجَمْع | ||||||||||
1st person الْمُتَكَلِّم |
2nd person الْمُخَاطَب |
3rd person الْغَائِب |
2nd person الْمُخَاطَب |
3rd person الْغَائِب |
1st person الْمُتَكَلِّم |
2nd person الْمُخَاطَب |
3rd person الْغَائِب | |||||
past (perfect) indicative الْمَاضِي |
m | أَبَثْتُ ʔabaṯtu |
أَبَثْتَ ʔabaṯta |
أَبَثَ ʔabaṯa |
أَبَثْتُمَا ʔabaṯtumā |
أَبَثَا ʔabaṯā |
أَبَثْنَا ʔabaṯnā |
أَبَثْتُمْ ʔabaṯtum |
أَبَثُوا ʔabaṯū | |||
f | أَبَثْتِ ʔabaṯti |
أَبَثَتْ ʔabaṯat |
أَبَثَتَا ʔabaṯatā |
أَبَثْتُنَّ ʔabaṯtunna |
أَبَثْنَ ʔabaṯna | |||||||
non-past (imperfect) indicative الْمُضَارِع الْمَرْفُوع |
m | آبِثُ ʔābiṯu |
تَأْبِثُ taʔbiṯu |
يَأْبِثُ yaʔbiṯu |
تَأْبِثَانِ taʔbiṯāni |
يَأْبِثَانِ yaʔbiṯāni |
نَأْبِثُ naʔbiṯu |
تَأْبِثُونَ taʔbiṯūna |
يَأْبِثُونَ yaʔbiṯūna | |||
f | تَأْبِثِينَ taʔbiṯīna |
تَأْبِثُ taʔbiṯu |
تَأْبِثَانِ taʔbiṯāni |
تَأْبِثْنَ taʔbiṯna |
يَأْبِثْنَ yaʔbiṯna | |||||||
subjunctive الْمُضَارِع الْمَنْصُوب |
m | آبِثَ ʔābiṯa |
تَأْبِثَ taʔbiṯa |
يَأْبِثَ yaʔbiṯa |
تَأْبِثَا taʔbiṯā |
يَأْبِثَا yaʔbiṯā |
نَأْبِثَ naʔbiṯa |
تَأْبِثُوا taʔbiṯū |
يَأْبِثُوا yaʔbiṯū | |||
f | تَأْبِثِي taʔbiṯī |
تَأْبِثَ taʔbiṯa |
تَأْبِثَا taʔbiṯā |
تَأْبِثْنَ taʔbiṯna |
يَأْبِثْنَ yaʔbiṯna | |||||||
jussive الْمُضَارِع الْمَجْزُوم |
m | آبِثْ ʔābiṯ |
تَأْبِثْ taʔbiṯ |
يَأْبِثْ yaʔbiṯ |
تَأْبِثَا taʔbiṯā |
يَأْبِثَا yaʔbiṯā |
نَأْبِثْ naʔbiṯ |
تَأْبِثُوا taʔbiṯū |
يَأْبِثُوا yaʔbiṯū | |||
f | تَأْبِثِي taʔbiṯī |
تَأْبِثْ taʔbiṯ |
تَأْبِثَا taʔbiṯā |
تَأْبِثْنَ taʔbiṯna |
يَأْبِثْنَ yaʔbiṯna | |||||||
imperative الْأَمْر |
m | اِئْبِثْ iʔbiṯ |
اِئْبِثَا iʔbiṯā |
اِئْبِثُوا iʔbiṯū |
||||||||
f | اِئْبِثِي iʔbiṯī |
اِئْبِثْنَ iʔbiṯna | ||||||||||
passive voice الْفِعْل الْمَجْهُول | ||||||||||||
singular الْمُفْرَد |
dual الْمُثَنَّى |
plural الْجَمْع | ||||||||||
1st person الْمُتَكَلِّم |
2nd person الْمُخَاطَب |
3rd person الْغَائِب |
2nd person الْمُخَاطَب |
3rd person الْغَائِب |
1st person الْمُتَكَلِّم |
2nd person الْمُخَاطَب |
3rd person الْغَائِب | |||||
past (perfect) indicative الْمَاضِي |
m | أُبِثْتُ ʔubiṯtu |
أُبِثْتَ ʔubiṯta |
أُبِثَ ʔubiṯa |
أُبِثْتُمَا ʔubiṯtumā |
أُبِثَا ʔubiṯā |
أُبِثْنَا ʔubiṯnā |
أُبِثْتُمْ ʔubiṯtum |
أُبِثُوا ʔubiṯū | |||
f | أُبِثْتِ ʔubiṯti |
أُبِثَتْ ʔubiṯat |
أُبِثَتَا ʔubiṯatā |
أُبِثْتُنَّ ʔubiṯtunna |
أُبِثْنَ ʔubiṯna | |||||||
non-past (imperfect) indicative الْمُضَارِع الْمَرْفُوع |
m | أُوبَثُ ʔūbaṯu |
تُؤْبَثُ tuʔbaṯu |
يُؤْبَثُ yuʔbaṯu |
تُؤْبَثَانِ tuʔbaṯāni |
يُؤْبَثَانِ yuʔbaṯāni |
نُؤْبَثُ nuʔbaṯu |
تُؤْبَثُونَ tuʔbaṯūna |
يُؤْبَثُونَ yuʔbaṯūna | |||
f | تُؤْبَثِينَ tuʔbaṯīna |
تُؤْبَثُ tuʔbaṯu |
تُؤْبَثَانِ tuʔbaṯāni |
تُؤْبَثْنَ tuʔbaṯna |
يُؤْبَثْنَ yuʔbaṯna | |||||||
subjunctive الْمُضَارِع الْمَنْصُوب |
m | أُوبَثَ ʔūbaṯa |
تُؤْبَثَ tuʔbaṯa |
يُؤْبَثَ yuʔbaṯa |
تُؤْبَثَا tuʔbaṯā |
يُؤْبَثَا yuʔbaṯā |
نُؤْبَثَ nuʔbaṯa |
تُؤْبَثُوا tuʔbaṯū |
يُؤْبَثُوا yuʔbaṯū | |||
f | تُؤْبَثِي tuʔbaṯī |
تُؤْبَثَ tuʔbaṯa |
تُؤْبَثَا tuʔbaṯā |
تُؤْبَثْنَ tuʔbaṯna |
يُؤْبَثْنَ yuʔbaṯna | |||||||
jussive الْمُضَارِع الْمَجْزُوم |
m | أُوبَثْ ʔūbaṯ |
تُؤْبَثْ tuʔbaṯ |
يُؤْبَثْ yuʔbaṯ |
تُؤْبَثَا tuʔbaṯā |
يُؤْبَثَا yuʔbaṯā |
نُؤْبَثْ nuʔbaṯ |
تُؤْبَثُوا tuʔbaṯū |
يُؤْبَثُوا yuʔbaṯū | |||
f | تُؤْبَثِي tuʔbaṯī |
تُؤْبَثْ tuʔbaṯ |
تُؤْبَثَا tuʔbaṯā |
تُؤْبَثْنَ tuʔbaṯna |
يُؤْبَثْنَ yuʔbaṯna |
References
[edit]- Steingass, Francis Joseph (1884) “أبث”, in The Student's Arabic–English Dictionary[1], London: W.H. Allen